Thành công trong đầu tư của Warren Buffett là điều hiếm ai có thể sánh bằng. Điều này không chỉ nhờ vào sự chăm chỉ và liêm chính, mà còn do một phẩm chất đặc biệt hiếm có: Sự nhạy bén. “Đạo của Warren Buffett” là một tập hợp những câu nói súc tích, đầy cảm hứng, tiết lộ bí quyết đằng sau thành công của một trong những doanh nhân được yêu mến nhất nước Mỹ.
Nội dung
Đối với nhiều ngƣời tại Wall Street, công ty và cổ phiếu chỉ là nguyên liệu thô để giao dịch.
“Các nhà quản lý tài chính chuyên nghiệp không xem các công ty và cổ phiếu là những doanh nghiệp, mà chúng chỉ là những con số chớp tắt trên màn hình giao dịch để họ đặt cược. Warren kiếm tiền từ những người chơi cá cược kiểu này khi họ kéo nhau cùng bán cổ phiếu của một doanh nghiệp và đẩy giá xuống đến mức thấp hơn so với giá trị dài hạn của doanh nghiệp này.
Yếu tố canh bạc trong thị trường chứng khoán đã tồn tại từ khi khái niệm này mới hình thành; người ta thích đánh bạc, vì nó làm cho mọi thứ trở nên hào hứng hơn. Với cổ phiếu, bạn còn có thể vay mượn nhiều tiền để đặt cược; điều này thật tuyệt nếu mọi chuyện diễn ra đúng như mong muốn của bạn, nhưng ngược lại thì đó là cả một thảm họa.
Điều này giải thích vì sao có những đợt biến động giá cực lớn – đôi khi các nhà quản lý tài chính phải rút lui bất kể giá cổ phiếu. Như Warren nói: “Thử tưởng tượng một rạp hát đang cháy. Cách duy nhất để rời chỗ ngồi trong một thị trường tài chính nóng bỏng là phải tìm ra người khác sẵn sàng ngồi vào chỗ của mình, một điều không dễ tí nào.” Tình trạng này đương nhiên tạo ra nhiều cơ hội cho những người biết định giá trị dài hạn của doanh nghiệp.”
Có những thứ vẫn phải cần thời gian, bất kể bạn có tài năng hay đổ bao nhiêu công sức: Bạn không thể sinh con trong vòng một tháng bằng cách làm có thai chín phụ nữ.
“Phải cần thời gian để giá trị doanh nghiệp tăng lên – điều này không thể thực hiện qua đêm. Cũng như trẻ con cần thời gian để trưởng thành, các doanh nghiệp cũng cần thời gian để gia tăng giá trị.
Nhưng nếu bạn mua một doanh nghiệp vĩ đại, cuối cùng giá trị của nó sẽ cộng hưởng lại thành một con số khổng lồ. Như trong trường hợp Capital Cities/ABC Corporation mà Warren đã đầu tư, ông chỉ trả 17,25 đô la cho một cổ phiếu vào năm 1986. Ông không mua thấp cũng không mua cao, mà trả mức giá tương ứng với giá trị thực của nó. Theo thời gian, giá trị kinh tế của doanh nghiệp gia tăng, kéo theo giá cổ phiếu tăng tương ứng. Đến năm 1995, giá cổ phiếu đã đạt 127 đô la, tương đương với tỷ suất lợi nhuận hàng năm là 24%.
Tương tự, trường hợp của GEICO cũng cần 15 năm để giá trị tiềm ẩn của doanh nghiệp biến khoản đầu tư ban đầu 45 triệu đô la thành 2,3 tỷ đô la, tương đương với tỷ suất lợi nhuận 24%/năm. Những công ty vĩ đại, theo thời gian, đều tăng trưởng để làm giàu cho các cổ đông của họ; chỉ có điều, việc này không thể diễn ra trong vòng một tháng.”
Nếu lịch sử là toàn bộ những gì cần thiết cho cuộc chơi, thì người giàu nhất thế giới ắt phải là các thủ thư.
“Tìm hiểu lịch sử kinh doanh là một việc quan trọng để hiểu được những khả năng có thể xảy ra trong kinh doanh, nhưng nó không giúp bạn biết được chuyện gì sẽ xảy ra và vào lúc nào. Điều này đòi hỏi một chút khả năng tiên đoán từ nhà đầu tư.
Warren đã cố gắng dự đoán tương lai bằng cách chọn đầu tư vào những công ty sản xuất các sản phẩm ít thay đổi theo thời gian. Sản phẩm có thể dự đoán được đồng nghĩa với lợi nhuận có thể dự đoán được. Hãy nghĩ đến bia, kẹo, bảo hiểm ô tô, nước ngọt, kẹo cao su và dao cạo. Bằng cách này, ông có thể ước tính giá trị kinh tế trong tương lai của các công ty và quyết định mức giá hợp lý của chúng ở thời điểm hiện tại.
Nhưng nếu một công ty phải liên tục thay đổi sản phẩm hay dòng sản phẩm của mình để tồn tại trên thị trường, thì gần như không thể dự đoán tương lai của nó, thậm chí chỉ trong ngắn hạn. Bạn kiếm tiền nhờ vào việc biết trước điều gì sẽ xảy ra trong tương lai.”
Chỉ mua những gì bạn hoàn toàn hài lòng nắm giữ ngay cả khi thị trường đóng cửa trong suốt 10 năm.
“Cứ mỗi hai năm một lần, kể từ đầu thập niên 1960 và kéo dài đến thập niên 1990, Warren cùng một nhóm những người ủng hộ Benjamin Graham lại tụ họp để thảo luận về triết lý đầu tư và chia sẻ kinh nghiệm.
Một trong những câu hỏi căn bản mà họ thường đặt ra cho nhau là: “Nếu bạn phải đặt toàn bộ số tiền vào một cổ phiếu và đi đến một hoang đảo trong 10 năm, bạn sẽ chọn cổ phiếu nào?” Một phiên bản khác của câu hỏi này là: “Bạn sẽ cảm thấy thoải mái khi mua vào cổ phiếu nào hôm nay, ngay cả khi thị trường chứng khoán đóng cửa trong suốt 10 năm tới?”
Những câu hỏi này buộc nhà đầu tư phải từ bỏ tư duy ngắn hạn và bắt đầu suy nghĩ về dài hạn. Khi bạn tập trung vào dài hạn, bạn sẽ quan tâm đến chất lượng và bản chất kinh tế lâu dài của doanh nghiệp. Điều này dẫn đến việc tự hỏi liệu sản phẩm của công ty có lợi thế cạnh tranh bền vững không, nhà máy và thiết bị có bị lỗi thời không, có cần đầu tư nhiều vào nâng cấp hay không, và liệu chi phí nghiên cứu & phát triển có cao hay không.
Chi phí thấp đồng nghĩa với lợi nhuận cao, và lợi nhuận cao tức là có nhiều tiền. Năm 1982, công ty mà Warren chọn mua mà không quan tâm liệu thị trường chứng khoán có mở cửa trong suốt 10 năm tiếp theo hay không chính là Capital Cities Communications. Đến năm 2006, nếu có thể mua với mức định giá hấp dẫn (tỷ lệ giá trên thu nhập thấp hơn 20), ông có thể đã chọn Coca-Cola. Warren không ngại phải nằm tắm nắng trên một hoang đảo—miễn là ông vẫn giàu lên.”
Nhà đầu tư hôm nay không hưởng lợi từ lợi nhuận do tăng trưởng trong hôm qua.
“Chính sự tăng trưởng trong ngày mai mới mang lại lợi nhuận cho nhà đầu tư hôm nay. Nếu tôi mua một công ty hôm nay, lợi nhuận tôi thu được sẽ nằm toàn bộ trong tương lai. Tôi không kiếm được tiền từ quá khứ.
Câu hỏi đặt ra là: Liệu tăng trưởng có đến hay không? Và nếu có tăng trưởng, liệu tôi có sẵn sàng trả giá cho nó không? Nếu một công ty có lợi thế cạnh tranh bền vững, tăng trưởng gần như chắc chắn sẽ đến. Nhưng nếu bạn trả giá quá cao cho cổ phiếu, bạn đã tự làm giảm số tiền kiếm được trong tương lai từ thương vụ đầu tư này—tức là làm giảm tỷ suất lợi nhuận hàng năm.
Liệu bạn có muốn bỏ ra 100 triệu đô la cho một công ty nếu nó chỉ mang lại 1 triệu đô la lợi nhuận mỗi năm? Khả năng cao là không. Nhưng bạn chắc chắn sẽ đồng ý chi 100 triệu đô la cho một công ty nếu nó kiếm được 20 triệu đô la mỗi năm. Đây là những ví dụ hơi cực đoan, nhưng thực tế các quyết định đầu tư thường khó khăn hơn đối với những công ty nằm trong khoảng giữa.
Nếu bạn muốn đầu tư như Warren, có lẽ bạn nên tránh xa cả những doanh nghiệp trung bình và chỉ tập trung vào những thương vụ có lợi thế rõ ràng mà thôi.”
Còn nữa …
(nguồn tổng hợp)